Người đàn bà đó vẫn cười
Gương mặt phồn hoa vẫn rạng ngời như nắng
U uất soi đêm, em dấu vào im lặng
Yêu trọn một cuộc tình, yêu cay đắng ngày xưa
Em vẫn thanh cao, em kiêu hãnh dư thừa
Nào ai biết rằng đêm, đêm mưa vừa vờ tạnh
Nô nức đến đi, những lời tình bên cạnh
Gạt chén tơ lòng đổ cô quạnh vào đêm
Oanh yến mơ hoang, em mượn lấy êm đềm
Của ngày tình xưa, sầu nơi thềm còn đợi
Mang nỗi đau, đến khi nào còn gọi
In dấu đau đời, em đem gói vào tim
Nín đi em, nghe đêm thật lặng im
Hạnh phúc là vì còn mong tìm ai đó...
ST facebook - Nguyen Ngoc Minh
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2015
Thơ nhặt 14 - CƯỜI
- Blogger Comments
- Facebook Comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét