Hồi nhỏ mỗi lần mẹ sai ra chuồng gà lấy trứng là tôi sợ lắm. Sợ thấy ánh mắt của gà mái mẹ. Thế nên mỗi lần đi lấy trứng là mỗi lần rón rén ngó trước ngó sau, lén lút như kẻ trộm...
Hồi ấy , tôi thường đứng nép sau tấm phên gần chuồng gà rình con gà mái đẻ. Nó rên rỉ đau đớn đến chảy cả nước mắt, khi nó xù lông trợn mắt , rùng mình 1 cái thì 1 quả trứng thoát thai. Nó xoay mình tắp lự, ngắm nhìn hồi lâu thành quả của nó, rồi lấy cái mỏ khẽ khàng đẩy quả trứng vào phía giữa ổ, bên cạnh những quả trứng khác.Xong, nó nhảy khỏi ổ, mắt sáng long lanh, lông vàng rực rỡ, mỏ đỏ hồng hào...
Tôi sợ thấy nỗi buồn đến thinh lặng trong ánh mắt con gà mái, khi thấy ổ trứng của nó dần hư hao...Và đó là lý do khiến tôi nói dối mẹ. Tôi nói với mẹ rằng hôm nay tôi không thấy con gà đẻ trứng, rồi giấu quả trứng đi, dù biết rằng hôm ấy cả gia đình 10 miệng ăn của tôi sẽ chỉ ăn cơm với rau và mắm...Tôi giấu đi những quả trứng to nhất.
Thế là cuối kỳ, con gà có 1 nửa hoặc gần 1 nửa số trứng mà nó đẻ cho việc ấp ổ.
Người ta thường nói : "đói như ngan ấp". Khi con gà ấp trứng, nó cũng thường xuyên nhịn ăn. Có lẽ, nó sợ không đủ nhiệt cho quả trứng tượng hình. Có lẽ, nó lo lắng cho sự an toàn của những đứa con tương lai...Thế nên con gà mái nào cũng gầy xơ xác khi ấp trứng. Tôi thường bí mật trộm thóc của mẹ và mang nước đến tận ổ cho nó...
Ai đã từng mang thai, mới thấy gà mẹ cũng yêu con như thế. Nó lo cho ổ trứng đến đến quên ăn quên ngủ (bằng chứng là mấy lần tôi đi đái đêm,khi ngang qua chuồng gà, tôi thấy mắt nó thao láo dưới trăng khuya). Nó thường xuyên dùng mỏ đảo những quả trứng, nó lo các con nó không nhận đủ và đều hơi ấm. Nó cẩn trọng với mỗi bước chân, khi len vào những quả trứng...
Ngày những quả trứng nứt ra, tôi luôn muốn là người đầu tiên chào đón những con gà con.Tôi thích chó con, mèo con, gà con...Chao ôi, chúng đẹp như thiên thần. Tôi mê mẩn hôn hít ,mân mê bộ lông óng mượt và mềm mại như nhung của chúng. Cái mùi nguyên bản thơm tho đến mê hoặc, mùi của những thứ chưa vương chút bụi trần...
Ngày " xuống ổ", gà mẹ dắt đàn con của nó xuống, đầy tự hào, nâng niu, nựng nịu...khiến lòng tôi ấm áp. Khi nó xòe cánh che chở cho đàn con, hay khi nó cật lực bới đất tìm giun đến tòe móng, hay khi nó xù lông hung dữ lao vào kẻ thù để bảo vệ đàn con...tôi đều thấy bóng dáng của mẹ tôi...
Không có loài nào hoàn toàn giống nhau trên hành tinh này, nhưng tôi có niềm tin rằng, tình mẫu tử chỉ có 1 và chưa khi nào khác.
ST facebook - Nghi Nguyễn
ST facebook - Nghi Nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét