GỬI 1 NGƯỜI DƯNG
Đi đi nhé, người dưng
Ta nào đã có chi để thương yêu, hẹn thề, ràng buộc
Anh đi với ai, làm gì , đi bao lâu
Em không có quyền được biết và cũng chẳng hỏi han đâu
Nỗi nhớ trồi lên,đành kìm lòng vùi xuống thật sâu
Mắc mớ chi nhớ nhung người xa lạ...
Anh đi với ai, làm gì , đi bao lâu
Em không có quyền được biết và cũng chẳng hỏi han đâu
Nỗi nhớ trồi lên,đành kìm lòng vùi xuống thật sâu
Mắc mớ chi nhớ nhung người xa lạ...
Ngỡ rằng con tim đã từ lâu hóa đá
Lại thổn thức cười, nói, tin ,yêu
Là tại em
Tại buổi chiều
Gặp gỡ lần đầu mà như đã thân quen trong tiền kiếp
Trách được ai đây ơi chàng, ơi thiếp...
Ai bảo phải lòng ánh mắt 1 người dưng ?!...
Lại thổn thức cười, nói, tin ,yêu
Là tại em
Tại buổi chiều
Gặp gỡ lần đầu mà như đã thân quen trong tiền kiếp
Trách được ai đây ơi chàng, ơi thiếp...
Ai bảo phải lòng ánh mắt 1 người dưng ?!...
Cơn gió có thể khiến mây của trời bay rồi lại ngừng
Sao có thể hay lòng sông nông sâu
Mà đo lòng bể ?!
Sao có thể hay lòng sông nông sâu
Mà đo lòng bể ?!
Bến bờ kia dẫu đợi chờ ngàn đời có thể
Con đò vẫn sang sông...
Con đò vẫn sang sông...
Cơn cớ chi để trông mong
Cánh chim trời quá vãng ?
Cánh chim trời quá vãng ?
Đi đi nhé , người dưng
Em về đây
Gói lại những nhớ ,thương, hờn, giận, tin , yêu
Gói lại cả ánh mắt của buổi chiều định mệnh
Cất vào huyễn hoặc thời gian như chưa gặp đã từng...
Gói lại cả ánh mắt của buổi chiều định mệnh
Cất vào huyễn hoặc thời gian như chưa gặp đã từng...
Ta nào có chi đâu để phút giây anh phải bận lòng...
Đời trai phong sương ngàn dặm
Đi đi ,cho chân cứng đá mềm
Đi đi ,cho chân cứng đá mềm
Đi đi nhé, người dưng ! ...
ST faebook - Nghi Nguyễn
0 nhận xét:
Đăng nhận xét