Thơ mộng thế kia, mềnh màng thế kia, sao ngồi xa như vậy?
Nhìn hoa kià, đẹp hơn cả mùa thu
Trong bụi cây rúc rích tiếng chim gù
Heo may nhẹ mơn man làn da trắng
Áo vàng em cho thẹn thêm màu nắng
Vạm vỡ anh cây bỗng hóa dại khờ
Mà ghế đá như đại dương... hai đứa ở hai bờ
Giận hờn chi nhau ngoảnh đầu về hai hướng
Để sâu thẳm khát khao cả hai đều mong ước
Nghiến ngấu điên cuồng cho ghế đá vỡ tim ghen
...
ST facebook - Xuân Hương Quán
Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015
Thơ nhặt 17 - HAI BỜ
- Blogger Comments
- Facebook Comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét