Căn gác nhỏ tầng 20...
Khung của sổ chắn tấm rèm nhung màu gio cũ
Hoa quỳnh nhà ai hé nụ
Hương phảng phất theo gió dài
Khung của sổ chắn tấm rèm nhung màu gio cũ
Hoa quỳnh nhà ai hé nụ
Hương phảng phất theo gió dài
Căn gác nhỏ tầng 20...
Cô gái nhỏ ngóng mắt nhìn Hà Nội đắm mình trong đèn khuya vàng vọt quá
Mùa đông lạnh giá
Hay tình người lạnh chặn hơi ấm thoi thóp phía trái lồng ngực xinh
Cô gái nhỏ ngóng mắt nhìn Hà Nội đắm mình trong đèn khuya vàng vọt quá
Mùa đông lạnh giá
Hay tình người lạnh chặn hơi ấm thoi thóp phía trái lồng ngực xinh
Căn gác nhỏ tầng 20...
Trải tấm mền cô đơn chả bao giờ đủ ấm lòng thiếu nữ
Người ta vẫn thường nói giá như một lần được thử
Thì quá khứ chẳng nhàn nhạt mùi khói mắt xè cay
Trải tấm mền cô đơn chả bao giờ đủ ấm lòng thiếu nữ
Người ta vẫn thường nói giá như một lần được thử
Thì quá khứ chẳng nhàn nhạt mùi khói mắt xè cay
Căn gác nhỏ tầng 20...
Chiếc radio ngân điệu nhạc buồn tê tái
Ngẫm chẳng còn mấy nữa đâu cũng sẽ qua thời con gái
Vậy cớ sao cứ mãi bải hoải, đợi chờ
Chiếc radio ngân điệu nhạc buồn tê tái
Ngẫm chẳng còn mấy nữa đâu cũng sẽ qua thời con gái
Vậy cớ sao cứ mãi bải hoải, đợi chờ
Có những thứ chẳng đủ dài cho một câu nói nói dại khờ
Có những thứ lại chả ngắn như nhịp nhạc đều đều vờn đong đưa trên căn gác cũ
Cũng chả biết bao giờ là đủ
Có những thứ lại chả ngắn như nhịp nhạc đều đều vờn đong đưa trên căn gác cũ
Cũng chả biết bao giờ là đủ
Chả biết bao giờ...chả biết bao giờ đâu...
Thơ: Mị tôi
ST facebook - Cường Lightning
0 nhận xét:
Đăng nhận xét