TỰ KHÚC LÁ VÀNG
Tuổi xốn xang, lá xanh chuyển màu vàng úa lạ
Nửa muốn rung rinh, nửa chỉ muốn thơ tình
Có người trộm ngắm bàn tay mà em lại giật mình
Những mạch máu nổi thành gân, ngượng ngùng, khó tả..
Nửa muốn rung rinh, nửa chỉ muốn thơ tình
Có người trộm ngắm bàn tay mà em lại giật mình
Những mạch máu nổi thành gân, ngượng ngùng, khó tả..
Những trò chuyện không dám đi xa quá
Câu chữ yêu đương không dám bật thành lời
Nếu vô tình tay chạm nhẹ tay thôi
Tim đập loạn, huyết áp tăng vùn vụt.
Câu chữ yêu đương không dám bật thành lời
Nếu vô tình tay chạm nhẹ tay thôi
Tim đập loạn, huyết áp tăng vùn vụt.
Đã gấp đôi tuổi hai mươi sao rụt rè quá đỗi?
Người café, người trà đắng kia mà
Giữa đô thành vừa gần lại rất xa
Im lặng đếm bước chân nhau in dấu trên vỉa hè phố cổ.
Người café, người trà đắng kia mà
Giữa đô thành vừa gần lại rất xa
Im lặng đếm bước chân nhau in dấu trên vỉa hè phố cổ.
Chiếc lá nằm dịu dàng trên bậc thềm loang lổ
Mặc ai nhìn xoáy tim mình
Tuổi lá vàng chẳng thể còn xinh
Sao bỗng thấy cần xanh thêm chút nữa…
Mặc ai nhìn xoáy tim mình
Tuổi lá vàng chẳng thể còn xinh
Sao bỗng thấy cần xanh thêm chút nữa…
ST facebook - Thủy Hướng Dương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét