Chúng mình là bọn mải chơi
nên tình cứ thế, nằm phơi ven đường,
ôm thuyền mà nhớ phong sương,
ở bên quan họ lại thương ả đào
Tàn xuân úa cả cơi trầu,
thấy duyên vỗ cánh qua sào thế gian
Anh về có tiếc dở dang?
còn em gánh những mùa vàng ra sông.
Đổ đi mà nát cả lòng,
đổ đi để tím cánh đồng đổ đi.
ST - Hà Cao.
Chủ Nhật, 5 tháng 3, 2017
- Blogger Comments
- Facebook Comments
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét