" Em đưa tay đây
Phố chiều nay đông người quá
Ta sợ nắm một bàn tay xa lạ
Lạnh bạc màu như phố ta qua
Ô cửa một ngôi nhà cổ
Thời gian còn đọng lại xanh rêu
Mảnh ký ức vụn chiều loang lổ
Nhuộm mái tóc xanh bạc phai phai nắng ban chiều
Cây cổ thụ già chiều nay quên đếm tuổi
Em đếm được không bao nhiêu phố qua đời?
Có bao nhiêu người chiều nay qua phố
Có một người chiều quên mình trên phố, chợt nhớ phố em ơi...
Em lặng im
Phố lặng im
Ta run rẩy không nói nên lời
Em giữ hộ ta một nửa đời chờ đợi
Lặng tháng ngày qua là những nụ phai phôi..."
An old poem in my mind!
Phố chiều nay đông người quá
Ta sợ nắm một bàn tay xa lạ
Lạnh bạc màu như phố ta qua
Ô cửa một ngôi nhà cổ
Thời gian còn đọng lại xanh rêu
Mảnh ký ức vụn chiều loang lổ
Nhuộm mái tóc xanh bạc phai phai nắng ban chiều
Cây cổ thụ già chiều nay quên đếm tuổi
Em đếm được không bao nhiêu phố qua đời?
Có bao nhiêu người chiều nay qua phố
Có một người chiều quên mình trên phố, chợt nhớ phố em ơi...
Em lặng im
Phố lặng im
Ta run rẩy không nói nên lời
Em giữ hộ ta một nửa đời chờ đợi
Lặng tháng ngày qua là những nụ phai phôi..."
An old poem in my mind!
Hiệp Đặng
Nguồn: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1510244692581686&set=a.1513571815582307.1073741832.100007885083286&type=3&theater
0 nhận xét:
Đăng nhận xét